Nên Suy Nghĩ Thật Kỹ Trước Khi Cưới Và Không Nên Cưới Vì Tình Thương

24/06/2016

Nhiều đêm nằm bên anh , tôi biết anh khổ tâm lắm. Thương anh , nhưng cũng thương mình , nếu lấy anh , giấc mơ làm mẹ của tôi phải làm sao?

Tôi đang sống trong những ngày mất phương hướng , không biết phải quyết định ra sao với người đàn ông yêu tôi thật lòng như anh. Anh tốt với tôi , nghĩa tình bao năm qua không phải ngày một ngày hai mà giũ bỏ được. Nhưng trước cái sự thực đau lòng về khả năng đàn ông của anh , tôi thực sự lo ngại.

chúng ta yêu nhau đến giờ cũng đã 6 năm rồi. Giữa chúng ta bây chừ chẳng khác gì vợ chồng , chỉ là thiếu một đám cưới. Anh và tôi đều đi lên từ hoàn cảnh có nhiều trở ngại hoặc thiếu thốn nên hai đứa rất thương yêu và trân trọng nhau. Chúng ta không giấu nhau vô luận điều gì , từ tiền nong đến những việc cá nhân chủ nghĩa. Duy chỉ có sự thực ấy là anh giữ cho riêng mình.

bố mẹ hai bên gia đình cũng biết chúng ta sống thử với nhau. Nhiều lần gia đình tôi cũng giục cưới rồi nhưng bản thân hai đứa tôi cứ lừng chừng mãi vì còn muốn thực hành nốt một số việc. Tôi giao hẹn với anh nếu tôi có bầu thì hai đứa sẽ gác lại mọi chuyện để cưới.

 Nhưng sau 4 năm bên nhau , sống với nhau như vợ chồng , tôi không hề có bầu. Tôi sờn lòng thực sự và đi làm xét nghiệm. Mọi thứ của tôi đều ổn. Tôi sợ làm thương tổn anh nên không dám hỏi , chỉ nghĩ có lẽ chúng ta chưa được lộc trời thành thử chưa có con. Tôi không chỉ buồn lòng vì chuyện con cái mà ngay cả nhu cầu anh cũng rất thấp. Có khi cả tháng trời , sống bên nhau kè kè mà anh chẳng ngoảnh đi đến tôi.

Lúc đầu tôi chỉ nghĩ vì cuộc sống quá bận rộn , nghề nghiệp của anh cũng nhiều áp lực nên anh mới như vậy , nhưng càng ngày tôi càng tù mù nhận ra có gì đó bất ổn ở anh. Có nhiều đêm tôi thấy anh ngồi buồn thở dài…

Và rồi… anh giục tôi cưới giữa cái lúc sự nghiệp của anh đang bề bộn. Tôi thấy hơi lạ lẫm trước quyết định này. Trong một lần ngẫu nhiên , tôi phát hiện ra tờ giấy đi khám bệnh của anh. Khả năng đàn ông của anh rất kém , chuyện có con là khó khăn! Tôi buồn , tôi thương mình mà cũng thương anh. Có lẽ anh đã khổ cực và day dứt nhiều lắm.

Tôi hiểu cho sự ích kỉ của anh khi muốn cưới vội để giữ chân tôi. Anh yêu tôi thật lòng , trong suốt 6 năm bên nhau , mọi sự cố gắng , cố gắng của anh đều vì tương lai hai đứa. Chưa một lúc nào anh ngoảnh đi hay tơ tưởng các cô gái khác. Tôi trân trọng con người anh cũng là chỗ đó.

Nhưng chấp nhận lấy anh tức thị chấp nhận cuộc sống vợ chồng khó có xác xuất có con! tất nhiên , vợ chồng tôi có xác xuất xin con nuôi hoặc tôi kiếm một đứa con cho riêng mình… Tuy nhiên , như thế có tức thị gia đình cũng không trọn vẹn.

Phạm Ngọc Hoàng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *